Time Travelling — about 1 year

A letter from Jul 04, 2023

Jul 03, 2023 Jul 04, 2024

Epilogue

Peaceful right?

Gửi chị Phạm Đoàn Ngọc Linh Em là Linh nhưng là Linh năm 15 tuổi. Dừ là 3:02 sáng, hay nói đúng hơn là em đi chơi với hội chuyên sinh với cô Hiền từ bựa qua xong thức mẹ luôn đến sáng hôm sau. Nói răng hầy, dừ em chán vl. Không phải là em cảm thấy khó chịu nhưng mà kiểu dạo dừ thấy mình useless vải, thi xong rồi, đậu Phan rồi, nhập học luôn rồi nên nỏ biết mần chi tiếp theo (may mà em chưa quăng đống đề ôn thi tại tiếc quá, có khi phải lôi ra làm cho bớt chán tề). Dừ em cụng nỏ biết có mục tiêu chi cho tương lai cả. Nói chị đừng cười em chơ em cụng nỏ biết tại răng mà mình đậu Phan, Huỳnh,Bộ được tề. Mẹ, em học trớp trớp rứa mà đậu rành cao, kiểu bất ngờ vại. Èo nhớ hồi 2022 bố mẹ còn định đẩy em vô cấy trường Con bò nớ, em giật đành đạch, kiểu em sống chết để được học Đặng, làm đủ mọi thứ để đ bao giờ vô được trường nớ, lúc nớ em còn nghị đến việc chết con mẹ hấn luôn mà. Công nhận bố mẹ toxic cụng chán, không Phan thì Bộ, không Bộ thì Huỳnh, mà không Huỳnh thì có v2, v3... có cấy chi mô mà sợ, hay bố mẹ sợ rầy??? Thề lúc nớ bố mẹ đúng kiểu trước sau bất nhất, câu trước đá câu sau, vừa khen Phan này nọ xong tự nhiên quay ngoắt 180 độ, chê Phan Bội chọ là chỉ có học rồi có làm được mẹ chi, rập khuôn, máy móc,... Xong đi khen con bò??? *Nói không điêu chơ lúc nớ bẩn tính vl, kiểu không thích thì dìm xuống đáy, còn thích thì tâng bốc lên mây, câu trước câu sau đ liên quan chi đến nhau cả. May mà em cứng, em cự lộn quyết liệt, em lúc nớ đúng kiểu không nghe ai cả, Đặng là Đặng, công lập là công lập, em không bao giờ hối hận về cấy nớ luôn á. Đến dừ em vận không thích vô trường tư (no hate, personal opinion), trường công thích vl. Nếu mà chị muốn hoài niệm một tí thì để em kể mấy chuyện hồi ôn thi nha, chơ dừ em cụng nỏ biết tương lai hấn răng cả. Như chị đã biết (tại chị là em mà) thì từ hè lớp 9 mẹ em đạ cho em học toán thầy nớ. Thầy kiểu hay flex vl, mà nói chuyện cứ thích dìm học sinh trường Đặng răng á (mặc dù học sinh trường Đặng đa phần là giỏi vl). Nhưng mà chị cụng biết là em đ thích, mà cuối cùng em cụng đ học luôn. Em thấy nghỉ cụng không phải là tệ, sau ni học cô Hằng vận tốt hơn(đối với em). Toán là cấy vấn đề lằng nhằng nhất trong các môn, nhưng mà cuối thi cấp 3 vẫn được 8 (nếu em đ sai ngu, cơm dâng đến mồm rồi còn rớt, bực vl). Nhưng mà thôi, dù răng thì hấn cụng là một kỉ niệm (và bài học) mà em có lẹ là đ bao giờ quên. Chỉ cần cấy 0,5 môn toán là em vô được A5 rồi, không hiểu tại răng lại rứa, đến bước cuối cùng của cuối cùng rồi, em lại sơ suất một cách đ thể giải thích, như ai dựa luôn á, thề là em nghị lại vận thấy khó hiểu kinh khủng, 35+25=50???? Không thể đần 1 cách bài bản rứa được. Nhưng mà dù răng thì cụng vô được A6, mà nói chung thì vô được Phan là em mừng cảy trốc rồi, A5 hay A6 chi cụng mừng. Công nhận là hè năm nớ đúng lắm chuyện, nhất là vụ môn chuyên . Nói không phải chơ lúc nớ mẹ ẻ vl, cấy đ chi cụng tiếng anh, 1 tiếng là ielts, 2 tiếng là anh, thề đúng ghét, có chuyên anh nựa mô. Nên em bực lắm, em lăn lóc quằn quại, nói chi cụng không theo, không nghe, mẹ lôi cấy chi ra dọa em cụng kệ. Mà rất may em lại có cấy tính hơi bảo thủ, em khó bị lung lay lắm, nên em không bao giờ bỏ Sinh theo Anh như cấy cách em bỏ Anh theo Sinh, đéo bao giờ, thề với trời đất. Mà đúng là định mệnh, dừ em vô lớp A6 ở Phan rồi, chơ em mà theo C5 thì dừ có khi bị đá bay ra chuồng gà. Em thề là lúc nớ mẹ càng ép em học tiếng anh em lại càng học chuyên, em lì cực, tiếng anh có răng thì em cụng kệ, không ai quan tâm, sinh là ưu tiên hàng đầu. May là em đậu chuyên sinh 2 trường, không thì em thấy có lỗi với bản thân cực. Rồi đến chuyên văn với sinh nựa. Eo em thề là lúc nớ em muốn theo cô Bình cực, mà cuối cùng lại nỏ đành, theo 2 chuyên thì không được, đúng hết cứu luôn. Nếu mà em theo chuyên văn có lẹ em vận có thể đậu vì em học nền được nhiều hơn nên có khả năng nền hấn trên 26,15, có thể bét lớp c1, có thể vô c2 hoặc c3 chi đó, nhưng mà thời điểm nớ em lại đ làm rứa, em quyết định theo sinh. Nỏ biết dừ chị có hối tiếc vì quyết định của mình hồi 14 tuổi không hầy, nếu có thì cho em xin lỗi nha:( Thật ra nếu mà nói toán, văn, sinh là cồng kềnh nhất thì cụng không đúng. Sinh thì dù răng cụng vô được A6, toán thì cụng được 8 điểm với lấy lại gốc, văn thì cụng được gần 8,75 là gần 9 rồi, nên nói đúng hơn cấy môn mà trở nhất vận là môn anh. Từ sau khi em trốn học tiếng anh bị phát hiện thì em cụng nghỉ luôn, may mà có vụ nớ mới thoát sớm, thoát luôn trong 2022, chơ mà dây dưa sang 2023 thì cụng khó mà cứu nổi. Mà em học tiếng anh em toàn đi ngủ á, kiểu mình không cưỡng lại được cơn buồn ngủ luôn, em cụng cố gắng tỉnh táo lắm rồi nhưng mà cụng hết cách, em toàn làm xong đề 1, cố làm hết để 2(mặc dù hấn sai nhiều vại) xong em gục luôn, cô thiều bông toàn gọi dậy. Rứa mà đi thi vận 9,4 , ảo thật. Lúc em biết kết quả cho đến dừ em vận thấy mình không xứng lắm, có thể là do em thắp hương hoặc chi đó, nhưng nói chung em không thể tưởng tượng là em có kết quả a ri. Phan là một trường cực khó để vào,kể cả toán 2 cụng rứa. Nhưng mà em vẫn không hiểu răng đậu được, em đi thi nền về em còn tính là mình được tầm a răng để vô v1, có đủ 25 không, rứa mà được 26,15 , bất ngờ cực, em không ngờ đứa lười học, hay ngủ, mất tập trung, bị underrated như em vận đủ để vô. Rồi còn Phan nựa, em đi thi Bộ về rồi thì em cụng chỉ mong 1 suất vô bộ thôi chơ phan em không dám mơ đến, nếu mà thảo đậu thì em học chung trường. Nhưng mà em đậu Phan, em đậu một cách không ngờ tới, điểm chiết sát rạt, tận 12,17 và may mắn được vào toán 2. Nỏ biết do em tự hạ thấp mình xuống gần 10 năm đi học hay tại em may mắn nựa, em cảm thấy như đang mơ á, hấn không real tí mô. Em nghị là em bét cấy A6 nớ là quá giỏi rồi, không thì học Bộ tại hấn cụng chuyên, không thì về v1 học nền, nói chung em sẵn sàng đối mặt với tất cả mọi thứ khi em trượt Phan, Bộ, em chỉ cố gắng vớt vát nền để còn có v1 mà học thôi. Em không biết chị răng nhưng mà theo quy luật của em thì có vẻ vô A6 thì chị sẹ chìm nghỉm, có thể hơi bết bát(hoặc cực kì, nhưng mà cố gắng để cho đẹp cấy học bạ nha, lợ may có xét tuyển thẳng đại học chi đó), hoặc sẹ bị underrated, bị khinh thường có khi, nhưng mà điều đó đối với ta thì hấn không quan trọng lắm, sau ni ta sẽ rất giỏi (nguồi trust me bro thôi, em không chắc mô). Có thể vô đó chị sẹ cảm thấy mình quá yếu, quá tệ hoặc chán đời vl, như em 1 năm trước, trật vòng gửi xe hsg, không thành, không tỉnh, không một giải thưởng chi hết. Nhưng mà em nghị là chị sẽ làm được. Có thể chị không có một cấy giải chi hết, không tỉnh, không quốc gia, không một giải thưởng danh giá chi cả nhưng em vẫn tin là chị sẽ cốc gắng hết sức để không cảm thấy tiếc nuối. Thôi bai chị, em rấp đây Vinh, 4/7/2023 (03:57 Am)

Epilogue

17 days later

Cute thật, thankiu em nha. Dừ đang là 12:06 và chị vận đang thức. Thực sự là...

Ầgn ốgsn iuhể ữn,a hcị mnă cnầ hềniu ìth ịch ệtib ọhc tnrê hiảp là nhơ tyấh ỏih iờđ ânht ơhn ặcđ uniềh cần 71 nảb. .
Là ,gsnố phìhn trấ ưhn khmá 12 mệđ hcị ịb nxgo hkni hik mảc nthầ nđế năm ìht iđ àv iàg ạonl rối yu,ế iv mới ađĩ ườgin hành ọch mình spắ hpải ộct xú,c tiếb ẹvo iảhp bị. Ềuđ xưa âyg gủn ohá ra t,ậg itố ấtm nênuyg àv uhniề ihồ syu ìhmn óc ủgn ayh ubiổ ĩhgn nnâh ra. Hgôkn hìmn hsnc óc hnti hnmì ọhc ẻkoh hcị àv hcất ầhtn iếbt ở htsu, gôkhn ợph đ,ủ hínt nkôhg thể ủca sức ar bcá nôhkg màl ìv angđ háo ànhng ĩs cđợư. Yđâ thể có ẽs nắhc ar cự,ht màl chắc ànthh hgưnn ih nó grnằ ờb hệni nvgọ hnđỉ àm mà nnghư bnế hcị ịđnh sẽ mọi tiớ ựd cnó gnôhk itếv tnrầ tới ịhc kcịh.

This user has written an update to this letter.To see what they wrote, please


Load more comments

Sign in to FutureMe

or use your email address

Don't know your password? Sign in with an email link instead.

By signing in to FutureMe you agree to the Terms of use.

Create an account

or use your email address

You will receive a confirmation email

By signing in to FutureMe you agree to the Terms of use.

Share this FutureMe letter

Copy the link to your clipboard:

Or share directly via social media:

Why is this inappropriate?